24.12.11

♥ s

Noel ra đường đúng 10' đi mua card đt 10 nghìn.

Mỗi khi như hôm qua đành tắt đèn nằm trùm chăn nghe nhạc sụt sịt vậy.

source
source

18.12.11

Again, it never happened as you said it would.

from "The Fountainhead"

- Peter Keating: Do you always have to have a purpose? Do you always have to be so damn serious? Can't you ever do things without reason, just like everybody else? You're so serious, so old. Everything's important with you. Everything's great, significant in some way, every minute, even when you keep still. Can't you ever be comfortable--and unimportant?
- Howard Roark: No.

The Fountainhead - Ayn Rand
A "heart full of wine" and "words to say left in my mouth".
Lúc nào cũng lóng ngóng lại còn thêm bệnh vụng về.

16.12.11

It's a farce... isn't it ?
:)

14.12.11



Living on a diet of Chocolates & Cigarettes
I wanna call you again
I'll drink tea sometimes when it's cold
This is getting old
I call you again

Still too young to fail, too scared to sail away
But one of these days I'll grow old
And I'll grow brave and I'll go
One of these days

Blowing out the candles from my cake
I choke on the smoke as I look around the room
Everybody's wishing for no more mistakes
And all that I can think about is you

12.12.11

Thỉnh thoảng học đến bài có câu hỏi kiểu mày sẽ như thế nào trong năm, mười, mấy chục năm sau là lại đứng hình mất chục giây, ko phải là ko nghĩ ra đc gì mà là ko dám nói ra.
Bởi vì tương lai mà mình nghĩ ra bây giờ là ngày ngày sáng đi chiều về làm một công việc tay chân tạm bợ chả liên quan gì đến ngành học; ở cùng bố mẹ hay nói đúng hơn là gần như ăn bám; con Su lúc đấy chắc cũng tìm đc đường đến Nhật hay bất cứ nơi nào đó nó thích và sống tự lập, mình biết dù mọi thứ ko dễ dàng nhưng nó sẽ làm đc bất kì cái gì nó muốn, nhà sẽ chỉ còn 4 người thay vì 5, mình với con kia chắc vẫn sẽ dính như sam, hoặc nó đã lên núi lấy con nude tâm thần ko kém kia, dù sao cũng mong chúng nó đc vui vẻ; ngày nào trước khi ngủ mình cũng sẽ nghĩ về quá khứ, mình sẽ lại cười thầm khi nghĩ về "thời tuổi nhỏ", hay lúc ăn cơm tối 5 đứa bu quanh cái bàn ầm ĩ hết cả lên,... nhưng khi nghĩ về những thứ kinh tởm thì lại thấy còn hơn ăn cứt, xui xẻo thay nó sẽ lại ám ảnh mình cả trong giấc ngủ chứ ko phải là những kỉ niệm đẹp hồi nhỏ kia; mình sẽ ước cho đứa nằm đây là một con điên 6,7 tuổi thay vì một đứa người lớn mà chẳng ra gì; mình sẽ ngồi lẩm bẩm tại sao làm người lớn lại đau đớn thế này; cứ sống như cứt thế cho đến khi bố má rời bỏ mình, rồi sau đó đêm nào cũng nằm khóc vì nhớ Mi và Tý. Mình sẽ nghèo khổ và buồn chán. Cho đến khi chết. Chết trong cô độc.

Chẳng lẽ lại trả lời cô và chúng bạn thế này. Thế nên tốt hơn là im mồm hoặc tự chế ra một viễn cảnh lờ mờ đường đc nào đó thôi.
You did not even ask.

11.12.11

i call it love

Nirrimi
Matt
images from nirrimi's blog 

9.12.11

"Watching you stand alone
All of my doubt suddenly goes away somehow"

7.12.11

I wonder what kind of person i am as it took me more than half an hour just to pluck up courage and give my classmate a candy on the bus this afternoon.
Pathetic you are pathetic !

4.12.11

Ngồi luyện Harry Potter phần cuối với con Su từ chiều đến tối, máu mê kinh hoàng :))
Piertotum locomotor, avada kedavra, lumos, wingardium leviosa, obliviate, prior incantato, expecto patronum blah blah blah, thần chú cả đống thích quá há há.
Tiếc là hồi đó ngu ngu chỉ đọc vớ vẩn đến tập 4, giờ ước gì có cả bộ sậu 7 tập ngâm tới già cho sướng :(
Dù gì Harry Potter thì vẫn thích đọc hơn cả.
Trời ơi cái lưng cái tayyy...
Tried to remember every of its single detail before bed last night until the screwy sickness tightly encircled me and i felt like my hands covering up my eyes and ears as if all those images, voices and sounds were back from the past and stood right in front of me. Honestly, i was freakin' scared, i thought i might scream.
But the brain is to blame here. Not my eyes, not my ears. Even if i were blind and stone-deaf i could still imagine them all.

May need a brainwashing.
But not entirely, perhaps?

2.12.11

When will i finally stop counting the days?

1.12.11

Popcorn popcorn
Lại muốn bỏ chạy rồi.
Huhuu haha.

28.11.11

27.11.11

Some sweet popcorn, fresh pineapples, a hot bowl of noodles and a ferry-boat cruise would make my Sunday.
"Well, i kinda miss her..."
He missed her he missed her he missed her

Thế này đã thích chưa hả đồ điên ??
She bought us panties, and even though they were kinda big we love them.
Thank you sissy.

25.11.11



Love his dancing gait while walking alone on the beautiful grey deserted beach.

23.11.11

Happy birthday Lê :)

22.11.11

Chiều tính đi học về sẽ đi phà TT "trước khi quá muộn" nhưng 4h đá rồi nên cuối cùng vẫn về nhà xem. Đúng là chả còn vui thú gì nữa nhưng dù sao các anh còn đá thì mình vẫn muốn cổ vũ, CĐV VN ở Inđô nhiều người còn bỏ về nước chả thèm xem trận hôm nay, mình chả thích vậy. Ngồi trên xe buýt nghe tường thuật trên đài đc gần 10' thì phải xuống xe nên hai con chạy chạy như điên về nhà. Về tới nơi thì bị dẫn 1 trái mất rồi.
Coi bóng xong lại buồn chán, mình biết ko thể trận nào cũng phải thắng nhưng chơi thế này thì tệ quá. SEA Games cuối cùng của Thành Lương lại trắng tay.
Mà thôi, chơi dở thì đành chịu, dù VN có hên hên lọt đc vào chung kết thì cũng sẽ bị thịt thê thảm hơn thôi.
Đang rầu rĩ còn gặp chuyện vớ vẩn cộng cả mớ dồn cục trong đầu lâu ngày nên lại ngồi khóc lóc sụt sịt như con lợn. Thế là mình ko chịu đc nữa nên đã khóc à, hay quá khóc đc rồi ko còn nhăn nhăn nữa!

Vì thù bọn Inđô vụ chơi ăn gian bố láo SEA Games này nên quyết cổ vũ Malaysia. Cuối cùng cũng thắng, sướng quá. Inđô đã ăn chặn ko biết bao nhiêu huy chương vàng của các đoàn khác rồi giờ phải trả giá thôi. Thôi nói chung Malaysia xứng đáng vô địch lần nữa, làm khách trên đất Inđô, chịu sức ép của gần trăm ngàn CĐV Inđô mà vẫn đá đc như thế thì ko còn gì để nói :)
Kì này nhìn mặt thủ môn Mã Lai cũng ko còn thù như năm ngoái nữa :)

Mai KT giữa kì rồi mà giờ chưa học hành gì cả, vui quá. Thật ra giờ chỉ muốn đi ngủ...
Thôi đi ngủ.
Mong tối nay sẽ mơ thấy Thành Lương cười tươi cùng đồng bọn, Malaysia cầm cái huy chương vàng trên tay, mình cầm bài KT điểm ko đến nỗi nào và 1 tô phở to đùng bên cạnh.

13.11.11

Sad, sad, always sad. The heart is the source of the sadness. To end the sadness, stop the heart.
 
The Hilarious House of Bouvenstein
source 
Thỉnh thoảng thấy cục pentel của ai đó trên bàn lại nghĩ có khi nào nó là của mình ko nhỉ.
Rồi sau đó luôn phải buồn
vì mình biết cục pentel của mình trông như thế nào.
Huhuu...

12.11.11

Will you come back?
"when you feel words and thoughts jumbled around in your mind and you have something to say to someone that would explain exactly how you feel at this point but you dont know where to start and then you realize that if you started you wouldnt know where to stop or end and then you'd think about how much youre revealing and freak yourself out so therefore you sit here with words like puzzle pieces on the tip of your tongue without a way or desire to put them together but you cant just fall asleep because your mind is going crazy and you cant stop thinking about it cant stop thinking about it cant stop thinkin about it."


I want a chilly December, with cold hands, cracked lips, thick clothes.

11.11.11

"Hi, i miss you quite terribly"
Mình cũng đau lòng
vì mình hiểu cảm giác đó.

5.11.11

Running away.

4.11.11

Huhuu haha.

3.11.11

hê hê...

Oh.. hello there...
      Zzzzz...   
source

1.11.11

for 31.10.11

Fucking tired, sore feet, sweaty, exhausted.

Anyway happy birthday Susu !! Thanks for riding me home even when you were also fucking tired.

30.10.11

Shit please stop or i would end up hating you for the rest of my life.

29.10.11

Phải đi phà TT trước khi quá muộn. /:)

26.10.11

Ước gì trưa trưa lại đc ra sau vườn nằm ngủ cạnh con Lon. Sàn nhà thì mát và Lon thì ấm ấm.
Nhớ lần mình với con D. "huấn luyện" con Ki nhảy qua thanh chắn. Đó là hồi con điên ấy vẫn còn mê đồ ăn chó, kiểu mê hơn cả bánh mì phở phiếc các thứ, haha.
Hồi đó bị má bắt đi tắm thì rất ghét, đọc Đô-rê-mon chẳng hiểu nổi sao Xuka lại thích tắm thế... Bây giờ má ko bắt nữa rồi nhưng vẫn lười tắm.

Nhưng dù sao mình vẫn là 1 đứa đáng ghét từ bé, à quên ích kỉ nữa chứ.

Nhớ A-73 của mình quá.

Muốn khóc thật. Huhuu hihi haha.

Thôi đi ngủ thôi ko lại nghĩ vớ cả vẩn, mai còn phải tiếp tục chiến đấu chẳng biết vì cái cứt gì.

Tạm biệt
Good bye
Auf wiedersehen.

24.10.11

Nếu có thứ gọi là "duyên số" thật thì đúng là thứ đó ko dành cho mình rồi.

23.10.11

in love with this Hooded blazer jacket
Tự nhiên ngủ dậy xong ngồi trong tối lẩm bẩm 1 mình như con điên. Sợ thật.

21.10.11

20/10 mấy má con tự thưởng nhau bằng nồi bún riêu. Bún riêu cũng ngon nhưng mỗi tội cứ nghĩ đến tô bún riêu mắm tôm quá đà là lại thấy mắc ói /:)

Sắp SN con Tôm rồi, CN này rủ nó đi NSL ăn bánh tráng trộn bẩn thôi :)
Tội nghiệp lớp mình có cái thằng ở kí túc xá, bữa đọc bài báo về mấy quán cơm làng ĐH cực kì kinh khủng, thế là từ đó nó vãi quá lúc nào cũng nơm nớp lo sợ ăn mà như khóc. Kể cũng khổ...

Chiều đi chơi xe buýt với con Su, đi sao hồi "lạc" vào Saigon Square:D  Quần áo các thứ trong đấy công nhận nhìn cũng thích nhưng mắc như cứt ấy, ngày xưa còn rẻ rẻ chứ giờ thì chạy rớt dép ko kịp nhặt. Nhưng cũng quất đc 2 món đặc biệt, hê hê. Lại lỡ tiêu hơi gớm tay vào cái thứ mình ko cần lắm...
Thôi lỡ rồi cứ cho là "cả đời mới có 1 lần" như con Su nói đi vậy:D
Gửi xe ở Big C nên lúc về 2 con vào đấy chơi luôn. Lòng vòng 1 hồi thì dừng chân ở hàng xì nách, 2 con oanh tạc cả một khu ấy cả chục phút xong đc 1 mẻ đầy. Mình thì cứ liên mồm "Su ơi mua ít thôi, mua gói nhỏ thôi,..." con Su thì vẫn "Thôi cả đời mới có 1 lần mà".
Nói thế thôi chứ mua nhiều cũng thích =))
Lát 2 con lặc lè đèo nhau về, con Su đạp mình ủn, 2 tay 3 bọc toàn xì nách.
20/10 bè lũ kéo nhau đi chơi cũng đông, nhìn vui vui nhưng cũng buồn.

Lúc về ghé tiệm gần nhà mua nước mía, con Su thì đạp ra đầu đường mua bánh cay.
Mình nói chú bán nước mía "đừng bỏ tắc nha chú"
chú hỏi "ủa sao ko bỏ con?"
mình nói "tại con ko thích nó chua chua"
chú lại nói "sao dở vậy, nước mía ko có tắc ko thể nào ngon đc hết"
Thế nên mình đành "(hừm...) vậy bỏ 1 ít thôi cũng đc"

Ko phải là bị thuyết phục gì đâu, chẳng qua ko muốn làm "fan hâm mộ nước mía tắc hết lòng" hụt hẫng vì ko hiểu nổi sao trên đời lại có đứa uống nước mía mà ko bỏ tắc thôi :))


19.10.11

Thế mà cứ eo éo là năm bảo vệ trẻ em, à ko nghe các bạn nói là đặc biệt quan tâm bảo vệ lận mà.
Hàng xóm thấy thế cũng chẳng báo CA ngay.

Vâng, trẻ em là tương lai của đất nước, là blah blah blah cứ nói nữa đi.

18.10.11

I'm the biggest green-eyed monster !

17.10.11

Bắp rang bơ 5 nghìn quá ngon.

16.10.11

Vừa vui vừa thấy bệnh vừa thấy kì kì.

Sáng mai lại phải học cái thứ nhảm con của địt rồi, phải thuyết trình gì đấy nữa mà thôi chả học hành, ngồi viết tên vào vé xe buýt chơi bốc thăm trúng thưởng còn hay hơn :)
Đến chiều hên còn đc học thứ hay ho. Tại sao thứ chán ói lại những 5 tiết mà thứ đáng học thì chỉ có 2?
Lại muốn bỏ chạy rồi... /:)

15.10.11

"I automatically assume people won’t like me, so I don’t talk to them unless they approach me first. I can’t become a part of a crowd because I can’t get past that feeling that I don’t belong."
Stephanie Kuehnert

Haha, this is exactly what i always have in mind.
"I'm too sad to tell you."

source

listening to east harlem while (really) floating in the limpid air

Thỉnh thoảng cũng dặn con kia là lỡ mình có chết trước nó thì mình sẽ cần nó làm những gì, kiểu nó sẽ vào YM mình và thông báo với vài người mình hay chat là mình chết rồi khỏi pm nữa; rồi sau đó xác mình sẽ đem vào bệnh viện hiến rồi sau này đc thiêu hoặc ko đc nữa thì thiêu luôn chứ ko chơi đem chôn vì tốn tiền và tốn đất; à ko lấy ba cái hình thẻ gơm gớm mà phải lấy mấy cái cực gớm lúc mình cười chữ V ấy, hê hê đảm bảo đám ma ko đứa nào khóc đc :));  khi rải tro mình thì 2 con kia sẽ bật bài nào, giờ mình đang thích East Harlem của Beirut nên nếu giờ chết sẽ chọn con này :) Mình ko muốn bị rải xuống sông Sài Gòn, mà cũng chả biết mình thích chỗ nào nhất nữa :)
Có lẽ tối nay trước khi ngủ sẽ suy nghĩ cái này.

Vậy đây là bài hát tạm thời đc chọn sẽ đc "chơi" trong đám tang mình. Lúc đó mình sẽ vừa đc nghe nhạc hay vừa đc lơ lửng trong không, đúng như mơ ước, haha :)

14.10.11

Mưa lạnh lạnh thế này mà đc ngồi quán cóc ăn hủ tiếu hay chè thì...

Thôi đi ngủ.

12.10.11

I wish i had never said such craps.But as they slipped off my mouth i can never take them back now.
A boisterous crowd talking smiling and laughing.

Sitting in deep dark silly silence, struggling with her own confusion and fear she nearly cried.

10.10.11

one of us cannot be wrong




" ...
I showed my heart to the doctor
He said I'd just have to quit
Then he wrote himself a prescription,

your name was mentioned in it
Then he locked himself in a library shelf

with the details of our honeymoon
And I hear from the nurse that he's gotten much worse

and his practice is all in a ruin
..."

I don't know, but this song somehow reminds me of fifteen months ago.

2.10.11

Đúng là con lắm mồm.
Will i die the way Ammu died?
Lại sắp bão nữa rồi...
Here comes another breakdown.
Saturdays are lovely, sundays are definitely not.
Severely depressed.

Great.

28.9.11

Sleeping soundly with my head leaning against a strange girl's head. And then got hand-hold by another strange girl while sleeping. I was awake at that but didn't open my eyes. She might lose her balance and wanted to hold on to something that could keep her stand still on the bus-floor, she might be a lesbian, haha i don't know but i also felt kind of ... uhh... warm (?), so i let her. It was just for a short moment anyway.

Strange.
I miss my pentel eraser.
Having to walk past the restaurants with an empty stomach and a good nose is unbearable.

26.9.11

I'm such a big shame, me living in this life is a shame.
Shame.
Shame.

25.9.11

pictures only

quả trứng
gà mái trắng - tác giả của quả trứng
& gà trống - bạn cùng chuồng





sen của má lại nở
If you're extremely sad, will it show on your face?

23.9.11

Come on, baby blue
Shake up your tired eyes
The world is waiting for you
May all your dreaming fill the empty sky

(Let there be loved - Oasis)
Ko thể tin đc là má lại làm thế. Lúc đó chỉ muốn chạy đến trước mặt má hét lên như con dại nhưng cũng ko làm đc.

Mình phải mang đc nó về nhà.
Nếu mình ko làm đc thì sao.
Ko biết mình có bị điên hay nông cạn hay nhảm nhí gì đó ko, nhưng nó là kỉ niệm và là thứ mình rất thích, bởi vậy mình ko muốn mất nó.
Cảm giác bị ai lấy mất thứ gì lúc nào ko hay thật kinh khủng.

Đêm nay sao mà ngủ đc hả trời, cục pentel rồi giờ là đến cái này.
Chỉ mong sáng mai đc nghỉ học để mình toàn tâm toàn ý đi lo việc *please please*

22.9.11

the loveliest mama & papa ♥

 nirrimi (by matt)
source

   matt (by nirrimi)
source 

20.9.11

"The most important things are the hardest things to say. They are the things you get ashamed of because words diminish your feelings - words shrink things that seem timeless when they are in your head to no more than living size when they are brought out."
Stephen King
(via mirroir)
Walking home weeping silently.
Night fever and chronic "sickness".

Great great.

19.9.11

Vậy là từ giờ phải ngủ một mình rồi, buồn buồn.

Hồi tối đi siêu thị, dọc đường đi ngang qua tiệm bán vải áo dài các thứ, má mình nhìn vào rồi bảo "mốt khi nào ba em lấy chồng mẹ cũng sẽ may 1 bộ để mặc". Rồi má lại than thở về chuyện các chị cùng tuổi con Su đã đua nhau đi lấy chồng, còn nó thì ng yêu còn chưa thấy, rồi nếu 3 đứa mà ế hết cả thì cũng buồn, với cả nếu thế má sẽ ko đc đứng trên sân khấu nữa (haha) :)
Vấn đề là 3 đứa con của má mình chả mong đợi gì tới ngày đấy cả. Con điên kia thì may ra, nhưng chắc cũng sẽ ko có tiết mục nhà hàng "to đẹp lộng lẫy" như mọi người vẫn mong chờ đâu /:)
Con đấy mà đám cưới thì con Su thể nào cũng may váy cho, còn mình dù ko biết làm nhưng cũng sẽ hí hoáy thắt bím cho nó, ra cái gì thì cũng chả biết >:)

Haha, tự nhiên nói chuyện tương lai xa cách nên lại rầu rồi, mình cũng nên chuẩn bị tới ngày 2 con kia đi mất, rồi cả cái Mi với má nữa. Thôi phải ngoan thôi, mai ko nghịch nữa cho con Su ngủ yên, ko chửi con D. nữa, rửa bát phơi đồ đàng hoàng, nhổ tóc bạc cho Mimi, ko lẩm bẩm mỗi khi phải ăn mì tôm buổi sáng nữa,...

17.9.11

Sore throat, sniffle, aches and pains, steaming hot, dizzy.

Great...
Đi học sớm 1 bữa xem sao.

16.9.11

"when you don’t want to feel, death can seem like a dream."


Kill me.
There's at least one good thing about death,

no more suffering.

15.9.11

on melancholy hill




" Well, you can't get what you want, but you can get me  
  So let's set up and see 
  'Cause you are my medicine 
  When you're close to me, when you're close to me "

13.9.11

Hôm nay dù vẫn mệt nhưng chỉ đến khi gặp ổng lúc đang lếch thếch đi về thì mọi thứ mới thật trở nên kinh tởm.
Nếu có thể múc 1 phần não ra rồi để tạm ở nhà thì tốt quá. Đi học đã mỏi mệt như này mà còn nghĩ nghĩ thì quả thật mình chịu ko nổi.
Hờ, tuần 4 bận sáng chiều à, cũng chết thật đấy... Mà thế đã thấm vào đâu so với người ta.

Cục pentel mày ở chỗ khỉ gió nào??

11.9.11

It stabs.
I was too blind to realize the whole thing, or i was just too scared to admit it ?
As i once said before, take it and fly, dear. Fly, fly to your dreams, to your "heavenly stream".
Be happy!

Thank you.

10.9.11

Unbearable silence.

I hate that strange woman's voice.
Had a great great dream which was full of ups and downs. It reminds me of the time in junior high school, with him, twinnie and everyone else..
I'm sorry i can't tear myself away from you.
I know, such a burden right?
/:)

9.9.11

2.57 in the morning, sitting on the stairs, wrapped in the blanket.
Wish you were here.

8.9.11

 "Come talk to me"
Can i ? Because i terribly want to.
Mình có nên bỏ chạy ko nhỉ.
Nhớ những tối mát trời ngồi ăn bánh quế xanh lá cây, chè thập cẩm, uống nước đá và nghe nhạc sến với con Y khùng ở lan can. Ờ... ko phải lan can nhỉ, mà cũng chả biết phải gọi như nào nữa =))
Nó sẽ mải nằm hí hoáy nhắn tin trong khi mình cắm đầu vào ăn. Thật sung sướng và thanh thản :)

Thèm bánh mì thịt như chó hê hê.

7.9.11

"White lips, pale face"
Hôm nay hóa ra cũng như cứt cả.

3.9.11

Dreamed of him, his guy friends, my high school girl friends, Jochen, me driving a car through a rough road, and a python.
It was warm, joyful... and somehow, unreal.
/:)

2.9.11

You don't talk to me as you used to anymore.
It's all different now.
Is it ok if i don't laugh and tell jokes when they do? It's just i don't find it that funny or laughable.
I'm shy and the only person in class i can talk freely to is my twinnie, without any fear or hesitation.
Answer their questions and ask them some sometimes, that's all i can do.

I know we're not the same kind of person and people who are not the same don't have to enjoy each other, but is it ok if there are only 2 black sheep in the whole land?
Birdy

Sometimes the idea of dropping university just spread over my mind. It's strong and leaves in a flash but then comes back at any time.
What the hell am i doing here?