23.9.11

Ko thể tin đc là má lại làm thế. Lúc đó chỉ muốn chạy đến trước mặt má hét lên như con dại nhưng cũng ko làm đc.

Mình phải mang đc nó về nhà.
Nếu mình ko làm đc thì sao.
Ko biết mình có bị điên hay nông cạn hay nhảm nhí gì đó ko, nhưng nó là kỉ niệm và là thứ mình rất thích, bởi vậy mình ko muốn mất nó.
Cảm giác bị ai lấy mất thứ gì lúc nào ko hay thật kinh khủng.

Đêm nay sao mà ngủ đc hả trời, cục pentel rồi giờ là đến cái này.
Chỉ mong sáng mai đc nghỉ học để mình toàn tâm toàn ý đi lo việc *please please*

No comments: