31.12.13




Cảnh thầy trò nhà nó lắc mông sờ mông nhau đây, lại thêm điệu cười bê đê của chị điên mặt dưa nữa chứ, phát gớm đi đc nhưng mà buồn cười vãi đái, haha.
Mà đúng là cả cái team chả đc đứa nào bình thường cả. /:)
Năm nay ko đi xe buýt "liều" ra quận 1 tối 31 như mọi năm đc rồi, buồn như chó. :(

28.12.13

Ti vi ko chiếu, mạng thì ì ạch nên chả xem đc điên đánh. Ngồi refresh một hồi chán quá đành chuyển qua nhìn live score.
Cuối cùng thì em cũng đã vô địch Mubadala! Giải đầu mùa mới mà mở màn tốt đẹp thế này rồi. :)

Nhưng mà giờ mỗi lần camera quay box của điên là lại buồn, vì HLV chính ko phải là con mập thần kinh Vajda nữa mà là Boris Becker. Ừ thì Boris Becker nổi tiếng hơn Vajda, nhiều giải hơn, đánh giỏi hơn Vajda, nhưng sự thật là chắc chả có ma nào lại hợp cạ với con điên hơn Vajda. Cộng tác với nhau quá lâu rồi, thân thiết như bố con cả rồi, giờ lại ko kề vai sát cánh như xưa nữa nên thấy cũng buồn. :(


Làm gì có cặp thầy trò nào phát gớm như này, làm gì có tên HLV nào 
bày trò giả gái lắc mông ưỡn ẹo qua lại như Vajda nữa đâu :((
Buồn quá, ko thèm Boris cựu số 1 TG đâu, trả Vajda lại cho ông cơ :'(

27.12.13

Chân cẳng đầu gối suốt ngày đau như bà già thế này... Cứ vầy thì chỉ chục năm nữa là lê lết chứ chẳng chơi.

26.12.13

Just woke up from a very sweet dream which terrified me again for it's not existing.

24.12.13

good mood at christmas!

Nghe nhạc xinh xinh xong giờ coi lại Little Miss Sunshine cho tinh thần lên cao hẳn luôn. Xem đi xem lại cả tỉ lần, thuộc gần hết lời thoại của từng nhân vật trong phim luôn rồi mà vẫn chưa thấy chán, đây hẳn là tình yêu trăm năm của ông rồi. /:)



Dũng sĩ diệt buồn! Mỗi lần nghe xong là mặt mũi tươi tỉnh hẳn và người thì như kiểu đc bơm endorphin. :)

23.12.13

Sau này khi chết đi mình sẽ hiến tạng. Giác mạc, tim, gan, thận, bất cứ phần nào trên cơ thể có thể cứu đc cuộc sống của ai đấy, ko đc nữa thì hiến xác, rồi hỏa táng.
Từ lúc nghĩ đến điều này thì chưa bao giờ nghĩ là sẽ làm khác đi.

Lúc sống đã chẳng ra cái gì thì ít nhất chết đi cũng phải giúp đc ai chứ, nhỉ. Nhưng chỉ mong người đc ghép tim ko bị trái tim xấu xa này ảnh hưởng đến thôi, chứ ko có khi còn làm hại người ta ấy chứ. /:)

21.12.13

(anonymous)

Tìm em trong cơn mưa… anh thẩn thờ
Lần theo những dấu vết đánh rơi
Tưởng như rất gần mà ngờ đâu đã rất xa

Dấu Mưa (Toàn Thắng) - Trung Quân

"Cải lương" phết nhưng thây kệ, cả tỉ năm mới đc 1 lần còn gì. /:)

18.12.13

1. Dĩ nhiên là tui phẫn nộ với clip bảo mẫu đánh trẻ em. Nếu ai từng theo dõi blog tui từ nhiêù năm trước, cũng đều biết tui phản đối bạo lực trong học đường. Đừng nói chuyện bảo mẫu tra tấn những đứa trẻ, đến cả việc giáo viên dùng vũ lực để trừng phạt học trò tui cũng không chịu được. Đã có một thời tui bị ném đá vì dám đi ngược “đạo lý ngàn đời” rằng “Thương cho roi cho vọt”, thầy không đánh trò thì sao nên người. Tui kinh hãi cái lý luận của báo chí và xã hội một thời về việc đồng tình sử dụng bạo lực để trừng phạt học sinh, của cha mẹ với con cái, với những lá thư kiểu “nhờ thầy cô đan1h em như trâu bò ngày xưa mà nay em đã nên người”. Cho nên, những chuyện như cô bé 19 tuổi đi làm bảo mẫu và dùng vũ lực tàn bạo đối xử với những em bé non nớt là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra trong một xã hội từng có truyền thống “thương cho roi cho vọt” theo nghĩa đen kiểu đó.
2. Nhưng tui cũng không muốn trở thành kẻ ném đá mấy cô gái bảo mẫu kia, trong cơn thịnh nộ của xã hội. Dĩ nhiên hai cô gái này có tội và đáng lên án. Nhưng đó là chuyện quan toà sẽ xử. Cảnh tượng đám người bu đông khát máu quanh hai cô gái này làm tui thật sự thấy nghẹn. Tui không biết, liệu cơn khát máu của xã hội có khác mấy so với sự tàn bạo của hai cô gái này với bọn trẻ hay không. Rồi thì hai cô gái cũng sẽ bị xử. Mọi người hể hả. Rồi sao? Đã bao lần chúng ta từng lên cơn khát máu này mỗi lúc có một video hành hung trẻ em được tung lên mạng (éo le thay, thường trung thời điểm có một vụ án nào đó nổi cộm ở cấp chính phủ, chẳng hạn lần này, là vụ xử án Dương Chí Dũng, trùng hợp ngẫu nhiên ấy mà, xem phim nào cũng thấy có mấy cái vụ trùng hợp ngẫu nhiên thế này). Rồi xã hội là òa lên cơn khóc “tại sao xã hội ta nên nông nổi này? Xã hội ta sẽ đi về đâu?”…


(Trích từ phanxine.com)

holy fishhhhhh


Cuối cùng cũng đủ tiền rước các em về đc,
vẫn còn 2 em đang chờ ngày đoàn tụ
1 góc bãi chiến trường sau khi unpack 11 em gái, 
đêm nay chỉ muốn ôm chúng bay ngủ, xúc động như chó huhu :(

ear orgasm




Vào một tối chủ nhật 4 năm trước đã vừa đạp xe vừa hát, trời gió lạnh và trong lòng thấy cô đơn ko thể tả dù lúc đấy đáng ra phải vui.
Vào một buổi trưa mùa hè 3 năm trước lúc đang buồn và nằm nghe nhạc với con Su đã nghe lại bài này, khi nghe đến những lời cuối cùng rất nhỏ (mà trước đấy chưa bao giờ để ý là nó có tồn tại) đã cười cười và bảo là sao mà "đểu" thế. Nhưng sau khi đc con Su giải thích cho thì mặt mình đã chuyển từ cười sang một thứ gì đấy rất đắng. Rồi ngay lập tức nhận ra là có lẽ mình cũng giống như người hát thôi.
Vẻ mặt mình nhiều khi cũng giống Damien trong này vậy. Chưa bao giờ coi đàng hoàng hết cả video và tới giờ khi nhìn kĩ thấy giọt nước mắt trên mặt chú ở phút thứ 1:10 thì mới thấm hơn bao giờ hết.

Lâu rồi mới gặp lại, chỉ toàn lúc bị thần kinh thì mới tìm về với bạn như vầy đây. Xin lỗi nhé...

16.12.13

15.12.13

Lại lên cơn chán đời rồi... Bật Little Miss Sunshine lên nghe cho đỡ chết vậy.

12.12.13

Chỉ mong thi HK tất cả xong xuôi trước 13/1 đi để ông còn nghỉ Tết sớm và xem con điên đánh Úc mở rộng từ đầu đến cuối ko sót một trận nào, à còn 1 bầy sách hay đang đợi nữa chứ, háo hức quá!!! >:D
Giải Úc thì chắc chắn ko bao giờ rơi vào lúc sáng sớm ngay giờ đi làm của ông như US Open hay WTF rồi, tha hồ mà xem thôi muahahaaaaa.
Tiền học đã xong, giờ thì đến tiền sách và hạt hiếc các thứ, nợ nần nận nờ. Ăn cứt thật! Cười thôi chớ biết làm sao, hê hê. :)

11.12.13

Mơ thích quá nên cứ cố ngủ thêm, nằm nằm một hồi thế là lại dậy trễ. /:)
Thôi mày cứ mơ thế này cũng đc, dù sao cũng đc tí vui vẻ còn gì, ông ko đánh vào mặt mày nữa đâu.

À chỉ trong 1 ngày hôm qua đã xoay đủ tiền học rồi, công nhận anh trời còn thương anh em phết. >:)

7.12.13

Tiền học, bem! Tiền sách, bem bem!

Thèm đi hội sách như chó mà ngay lúc chẳng còn xu dính túi, cứ đc xu nào lại phải vét cho kì sạch bỏ vào "quỹ" đóng tiền học đợt tới.
Mà thôi, cả đống sách hay của ông cũng sắp về còn gì (nhưng cũng phải moi thêm 1 đống tiền mới có thể mang chúng nó về đc chứ có cho ko đâu). Rời ơi đầu còn bao nhiêu tóc chỉ muốn bứt cho kì hết.
Trong cơn hoảng loạn lại thèm uống rau má, nhưng ko có rau má thì đành chôm gói cà phê sữa của Tý rồi mần một ly thôi! Mà sao đã buồn ngủ ngáp rách cả mồm rồi, còn sớm vầy... :(

6.12.13




Dạo này hay bị thần kinh nhưng nghe cái này cũng phất lên đc tí. /:)
Ngồi ôm đầu ko ăn ko uống từ sáng đi làm về tới 2h thì cũng mần xong cái text referat, dù thiếu hẳn cả 1 trang và qua cả giờ deadline nộp bài nhưng cũng kiểu vui mừng như đc nghỉ hè. Quá hay.
Enough... Enough now.

5.12.13

You don't need to do that, really.

4.12.13

Kệ cha nó tiền học, kệ cha nó projekt thi cử vớ vẩn, chỉ mong đến tết mau mau để sáng nào cũng sẽ đi làm sớm, lúc về ngồi xe buýt vừa ngáp vừa nhìn người ta bày đường hoa cho có không khí tết, rồi ở nhà tha hồ đọc sách xem phim cho xong và coi con điên đánh Úc mở rộng. Thế là đc.

hầy, khi nào mới lại đc xem bà điên này lảm nhảm nữa đây...

2.12.13

Còn 9 ngày nữa thôi đấy, để xem mày xoay đâu ra đc từng ấy tiền nhớ. /:)
Đang nợ như chúa chổm thế mà lúc nãy đi siêu thị với con Su nhìn thấy cái đèn bàn Philips vốn mê mẩn bấy lâu nay lại có ngay cái màu mình thích, thế là cứ ôm con Philips ngồi khóc, gần 300 ngàn + đc tặng thêm 1 cái bóng đèn, màu xanh đậm đẹp đẹp nữa... :( Đứa nào cầm nải chuối ném vào mặt ông cho ông tạm quên đi nỗi đau này với.

1.12.13

Written for a sweetly fucking December...

Dạo này học hành chả ra cái con củ cải gì, lười thì còn hơn cả trâu (mà cũng chả biết trâu có lười ko), người ngợm lếch thếch như con ma, mắt vẫn lờ đờ và đen thùi lùi (nhưng vậy lại đẹp nên cũng ko sao). Xong từ đâu lại có suy nghĩ là sau này sẽ bưng chảo đi chiên bánh chuối bán, vì giờ nghĩ đến chuyện học thì chả có tí động lực hứng khởi nào, thế mà nghĩ đến bánh chuối thèm thèm là bật dậy đi chiên ngay . Phần cũng vì cái đứa vô dụng này chỉ có lúc chiên bánh chuối mới cảm thấy mình có thể tự làm một thứ gì đấy từ đầu đến cuối mà vẫn chưa làm chết thằng cha con mẹ nào, thỉnh thoảng chỉ bị dầu bắn vào tay mấy phát thôi. Cứ thế này thì thà bỏ học cha nó luôn cho rồi, nhỉ.
Hôm trước "tâm sự" với con Su là chỉ thấy bản thân làm đc mỗi một việc là chiên bánh chuối thôi, thế là bị nó chửi "điên à". Chắc là điên thật.
Bài projekt cả tháng còn mấy ngày cuối mới chịu rớ tới, thế nên nghe tin deadline đc dời qua mấy hôm sướng quá ko thèm làm nữa mà đi kiếm nhạc hay nghe ăn mừng. Biết là chả ra cái cứt gì nhưng vẫn buồn cười. Rồi thứ 3 tuần sau còn bài giữa kì Ling của Dũng khùng, referat kinh tế, rồi projekt phim, projekt Lit của Anne, rồi cuối cùng là thi giữa kì, tè le tét lét hết cả lũ.
Thôi, cứ ráng lết qua thôi, vì ngay từ đầu đã ko đặt nặng điểm số rồi nên cũng chả có áp lực gì.

Tháng 12 rồi, lại nhớ đến 3 năm trước mà cười ra nước mắt luôn ấy chứ chả chơi.