28.3.13

Sáng sợ trễ giờ xong chạy chạy thế nào lại vấp té lăn đùng ra đất. Vì đang chạy nhanh nên lúc té cũng khá mạnh, lúc thấy mình sắp té đến nơi rồi thì chỉ biết giơ tay phải ra đỡ cho mặt khỏi chà xuống đường. Lúc lồm cồm bò dậy nhìn lại chỉ muốn kêu lên một phát vì nhìn tay đến cả gớm, đất cát rồi cả nhớt xe dính đầy xong còn trầy trụa đỏ đỏ, rát và đau như chó, ngực và chân cũng đau (hên là chỉ trầy chân chứ ko rách quần hay bẹp mất ngực hê hê :)). Đứng dậy xong (lại) chạy ra trạm thì cũng vừa kịp lúc con số 3 trờ tới nên hôm nay tiếp tục gương mẫu đi sớm. Coi như ko uổng công vậy, chứ lỡ té rồi mà vẫn đi trễ thì tục lắm. :)
Lên xe ngồi móc giấy ra chùi tay cho sạch, vừa đau vừa tủi vừa nghĩ tới trận thua tan tác hôm qua của con mặt dưa, xong lại xọ qua chuyện muôn thuở, thế là lại nước mắt ra. Khổ thế, hahaa. :)
Sáng đi học cứ phải che tay che chân vì sợ có đứa nào thấy lại hỏi han, mà thật ra có mỗi con nhỏ học cùng lớp Land buổi chiều ngồi cạnh thấy chứ mấy. Tối về nhà "khoe" tay cho con Su xem xong đc Su xuýt xoa tội nghiệp nên cũng đỡ buồn, xong lại muốn khóc.

làm phát kỉ niệm lâu lâu mới đc té thế này.
đau tí thôi nhưng nhìn cũng đẹp, đỏ đỏ /:)