14.7.13

Tối qua nằm ngoài phòng khách sạc điện thoại xong ngủ quên cha nó lúc nào ko hay, sáng dậy trễ phải nhờ con Su chở đi làm. Đi vội chả kịp bỏ mồm cái gì, lúc về bụng đói meo nên đã bỏ 4 nghìn mua một cái bánh cam bé tí ở trạm xe buýt, cái món mà sáng nào đi về cũng thèm mà ko dám mua.
Công nhận nghe cũng hơi quá đà, nhìn tưởng kiết lị nhưng thật ra tiêu tiền như nước chả kém ai, thế mà mở mồm ra là "thôi ko ăn đâu tốn tiền." Đúng là cái đồ vớ vẩn!

Xem lại video của con điên lại buồn rồi. Sáng bật ti vi lên thấy chúng nó chiếu lại đoạn phỏng vấn con mẹ Murray sau trận chung kết, "lỡ" xem trúng nên lại chạm vào nỗi đau mấy hôm. Mà khiếp hôm đấy Murray đánh cũng bình thường thôi chứ có gì xuất chúng đâu, chẳng qua là con điên nhà ông chơi dở quá với toàn tạo cơ hội cho Mơ dứt điểm ngon ơ, mà dân tình thấy dứt điểm phành phạch thì cứ bảo là hay. Nói chung là đéo hay!
Mấy giải gần đây nhìn con điên cứ mệt mỏi buồn bã thế nào... Mau mau trở lại là con mặt dưa nhố nhăng cho ông vui tí với.

No comments: