20.2.14

Có những thứ đã qua lâu rồi nhưng nghĩ lại vẫn thấy buồn, chẳng hạn như khi nhận ra là Tết đã hết cha nó rồi (cái này chưa lâu lắm nhưng nếu có hội chứng "trầm cảm sau Tết" thì chắc mình thuộc dạng những đứa bị nặng nhất :)), cái nữa là sinh nhật chỉ có 2 đứa nhớ đúng ngày và nếu ko tính bánh trái của má thì chẳng có nổi 1 món quà. Mồm thì cứ bảo sinh nhật sinh nhéo ko cần quà đâu, nhưng thật ra nếu thấy có ai đó đủ quan trọng thì chắc chắn bản thân mình dù nhiều tiền hay ít tiền, quà nhỏ hay to, vật chất hay tinh thần gì cũng sẽ muốn làm cho họ cái gì đấy vào sinh nhật.
Thế nên túm quần túm đít suy ra ngoài con Su, Mi và Tý ra thì chẳng có ma nào nghĩ mình quan trọng thế cả. Buồn như chó, nhề. :)
Nhưng cũng mừng là ít ra con điên kia còn có con mẹ Monox chơi cùng, chứ cứ như ông đây thì buồn lớm. :S

Chán thì đi nghe lại nhạc cũ từng thích, xong rồi bật Little Miss Sunshine lên nghe hoặc xem gì đấy là tinh thần lại lên phần phật thôi. /:)


No comments: