9.6.14

"I’ll come back again and again until I win it"

Vậy là con điên của ông lại lỡ mất một năm nữa rồi. Nhìn lúc điên giao bóng hỏng lần hai và trận đấu kết thúc mà ông lại bật khóc.

Còn nhớ ngay sau khi điên bị loại ở bán kết Roland Garros năm ngoái, trận bán kết mà người ta gọi là chung kết sớm ấy (cũng là trước Nadal), ông đã nằm một đống như cá chết trên giường, cổ họng thì nghẹn lại, lúc đó ông đã thở dài vì nghĩ sẽ phải chờ tới thêm 1 năm nữa để có cơ hội nhìn thấy điên ôm cúp Pháp mở rộng. Và đến năm 2014 lại thêm một lần ông thở dài, trong lòng còn thấy đắng hơn cả năm trước.

Ko giống như năm ngoái, năm nay có cảm giác đây thật sự là một trận chung kết trong mơ mà mọi người vẫn mong chờ, đơn giản vì nó là cuộc chiến giữa điên và Nadal. Kẻ thì khao khát một danh hiệu Pháp mở rộng mà mình chưa bao giờ có đc, kẻ thì đc mệnh danh là vua sân đất nện, đã 8 lần vô địch và bao nhiêu năm nay gần như thống trị cả giải đấu vì thế.
Trước trận đấu điên bị xem là kẻ dưới cơ trước Nadal, ông biết và cũng công nhận điều đó. Nhưng như ông đã nói, nếu điên thật sự là chính mình với những quả giao bóng hiểm, return ổn định, những cú forehand chéo sân mạnh mẽ đúng lúc, phòng thủ chắc chắn như điên vẫn hay làm, và quan trọng là có thể có đc sự lạnh lùng cần thiết ở một trận CK căng thẳng như thế này thì ông tin điên có cơ hội lớn đánh bại đc Nadal.
Ông đã rất sợ là điên sẽ lại tự giết mình như ở chung kết US Open năm ngoái (ờ, cũng lại là với Nadal), hay Wimbledon với Murray, những trận đấu mà khi xem xong ông thấy rất bực mình, vì điên đã đánh hoàn toàn dưới sức và tự đẩy mình vào thế khó khăn.

Tiếc là trận chung kết tối qua điên lại rơi vào trường hợp ko hay này. Chỉ có set 1 mới cảm thấy hai bên cân sức cân tài, còn từ set 2 trở đi ko hiểu vì lí do gì mà điên lại bị tâm lý bất ổn rất đáng sợ. Hồi đó thỉnh thoảng có bị đối thủ hấp diêm thì điên vẫn cố giữ đc vẻ mặt "dữ dằn", còn hôm qua nhìn điên thật sự mệt mỏi và thiếu tinh thần, trong khi lại liên tục đánh bóng ra ngoài rất khó hiểu, những quả rõ ràng là rất hay nhưng cuối cùng đều đi ra ngoài vạch, đến mức nếu Nadal có vẻ đuối sức trong một pha bóng nào đó thì cũng ko phải lo vì thể nào điên sẽ lại kết thúc nó bằng một phát bóng ra ngoài và tự dâng điểm cho đối thủ của mình.
Nhìn điên đánh mà cứ thấy bế tắc và bất lực thế nào, những lỗi lầm ngớ ngẩn vẫn tiếp tục lặp lại, tinh thần thi đấu chả lên đc miếng nào hay có khi còn tụt dốc ko phanh, giành đc break thì ngay lập tức sau đấy lại để mất break...


(rolandgarros.com)

(sport.nationalpost.com)

(rolandgarros.com)

Con điên của ông sao lại thiếu tự tin và xụi lơ như vầy. :( 
Nhưng mà nhìn điên rứa ông cũng buồn lắm.






Đã thấy điên buồn rất nhiều lần mỗi lần thua, kể cả những trận thua đau như ở Wimbledon, Roland Garros hay US Open năm ngoái nhưng ông thề là chưa bao giờ thấy con điên xúc động đến mức mém nữa là khóc như này, điên cứ phải cười cười vì nếu ko chắc đã òa ra khóc như mưa rồi :'( Khổ thân em tôi, chắc tại khán giả vỗ tay vì điên nhiều quá... Cám ơn khán giả. :(



Thôi, nói cho lắm vào thì cuối cùng cũng chỉ mong điên tập trung nhìn lại vấn đề của mình ở những giải Grand Slam gần đây và tìm cách khắc phục triệt để để ko phải khóc vì thua đau như này nữa em nhá.

Chúc điên may mắn ở Pháp mở rộng năm sau vậy (cứ phải nói đi nói lại câu này mãi, khổ thế /:)). Có thất bại thì chiến thắng mới ý nghĩa, điên hề! (câu này cũng nói lại mãi :))) Và ông vẫn sẽ ngồi đây tiếp tục xem mày đấu và đau tim ná thở thôi, hơ hơ.

Hẹn gặp điên ở Wimbledon 2 tuần nữa. Chúc em sớm quên đi thất bại này (sau khi rút ra đc bài học gì đó, tất nhiên) và trở lại mạnh mẽ ở London!
À quên, quan trọng mém tí quên, điên chuẩn bị đám cưới với bà bầu Jelena vui nhá!! /:)

No comments: