26.4.15

Dạo này dân tình khốn đốn vì khu trung tâm bị chặn đường, cấm đường đủ kiểu, mình thì vì hôm bị què phải nghỉ ở nhà cũng là hôm xe buýt bắt đầu đổi lộ trình nên cũng chưa "đc" nếm mùi, nhưng nhìn cảnh kẹt xe ùn ùn rồi kiểu nội bất xuất, ngoại bất nhập xong thấy cũng nực cười!

Muốn mít gì thì kiếm cái sân vận động to to mà mít với nhau, chứ tính diễn kịch đóng phim ngoài trời luôn hay sao mà tự cho phép mình ôm cả một khu to đùng và khiến người dân lao đao thế? Kỉ niệm cái gì bao nhiêu năm ko biết nhưng nếu dân ko vui vẻ thoải mải thì có ích gì? Sao ko nói thẳng toẹt ra là các vị sợ khủng bố quăng bom biểu tình các kiểu nên mới phải rào cả khu kín bưng như vậy, rồi có người chụp hình thôi mà mặt mày hùng hổ như giang hồ, nhạc nhẽo thì bật ầm ĩ suốt ngày... Kỉ niệm là việc lớn của quốc gia? Bởi vậy nên phải làm cho thật lớn, phải giăng băng rôn, đèn neon đầy đường nhức cả mắt, phải thay tượng tiền nhân bằng ngôi sao vàng khè mập ú và con số 40 to đùng kia?? Cuối cùng chắc cũng chỉ để nhắc khéo dân rằng chúng bay ko đc quên công lao của đảng mà thôi. 

Xin đừng nói đến chuyện hòa giải dân tộc, khi những thứ ở trên vẫn đang diễn ra, khi sự thật vẫn bị bưng bít, che giấu và động một tí ra là "thế lực thù địch",... Điều mà các vị làm vẫn là với tư cách của những "kẻ thắng cuộc" đang hể hả, nhưng mà, trong chiến tranh vốn làm gì có ai thắng ngoài những kẻ thua cuộc là nhân dân? 

No comments: