15.7.15

"Bắc Mĩ", ngoại trừ những ngày tháng cuối cùng như địa ngục ra thì là nơi ông gặp đc rất nhiều người và nhiều chuyện hay ho.

Ở đó có Tony, thầy giáo ông thích nhất vì thầy hiền khô và lúc nào cũng vui vẻ, dịu dàng. Với bọn con gái Tony hay gọi là "sweetheart", con trai thì là "son". Mỗi lần nhìn Tony là lại muốn trở thành một người vui vẻ yêu đời y như rứa. /:)

Rồi cặp đôi Steve và Emily, những thầy cô fo đầu tiên của ông. Nhiều năm sau lang thang trên FB thì thấy cực kì vui vì Steve và Emily đã về nước và lấy nhau. :)

Charlie, ông thầy người Mỹ gốc Việt khá "chảnh" và khó tính, có lần còn vừa đứng nói chuyện với bọn trong lớp vừa bôi son dưỡng môi tỉnh queo (lúc đó muốn cười lắm mà ko dám :))) Ông học đc từ Charlie cách nói tiếng Anh cho đàng hoàng, biết tự sửa sai và ko dễ dãi với những lỗi hay mắc phải. 

Cô Mika từ Israel, người dạy ông trong 1 thời gian ngắn, sau một buổi học cô đã hỏi ông với con D.H là bố mẹ hai đứa làm nghề gì,... vì cô thấy chúng mày ko giống những người VN khác mà cô gặp, chúng mày "think outside of the box"... Cảm ơn cô vì đã nói rứa, nhưng em ko hoàn toàn đc như vậy đâu. /:)

Ian, thầy cũng chỉ dạy ông 1 thời gian ngắn và ông cũng ko thật sự yêu thích đặc biệt gì nhưng vẫn kể ra đây vì Ian đã nhắc đến một điều rất quan trọng mà trước đấy ông ít khi nghĩ đến, án tử hình. Vẫn còn nhớ thầy đã nói đại loại rằng tao với mày là ai mà lại tự cho mình quyền tước đi mạng sống của người khác?
Dù vẫn có rất nhiều người cho rằng án tử là cần thiết nhưng kể từ đó thì ông đã biết rõ quan điểm của mình... Tước đi quyền đc sống của 1 kẻ giết người chỉ biến người ta thành kẻ giết người khác, bất kể có nhân danh công lý hay thứ gì. Người ta thấy ghê sợ và căm ghét những việc kẻ giết người đã làm và họ sẽ thấy hả dạ khi tên tội phạm bị đưa pháp trường, bị tiêm cho 1 mũi thuốc độc, hay phải "ghê" hơn nhiều là bị phanh thây, lóc da xẻo thịt, v.v? Chẳng lẽ người ta đi giết người thì mình cũng có quyền làm thế để "trừng trị" họ? 
Nói chung là luật pháp cả VN lẫn thế giới còn rất nhiều thứ khiến ông phải suy nghĩ, nhưng án tử hình đối với ông sẽ chẳng bao giờ là điều đúng đắn, chứ đừng nói là nên hay ko nên. Thay vì ngồi cãi nhau là nên hay ko, sao ko dành thời gian đó dạy con em mình hãy biết yêu thương đồng loại và đừng làm gì khiến người khác bị tổn thương? Nghe có vẻ ko ghê gớm và "mạnh" bằng một liều thuốc độc? Nhưng chừng nào người ta còn ko làm đc điều này mà chỉ muốn làm đau người khác để mình đc sung sướng và đòi giết cho bằng đc kẻ giết người nào đó thì đừng hỏi sao tội phạm càng ngày càng tăng, càng ác. Tội phạm cỡ nào thì cũng bắt nguồn từ xã hội cả thôi. 

Tiếp theo là một anh học chung lớp từ cấp dưới lên mấy cấp trên với ông (anh tên gì thì em quên cha nó rồi, hình như là Viễn nên thôi cứ coi như là rứa đi :D). Anh học trường Y và cũng giỏi tiếng Anh. Ông khá là có cảm tình với anh này vì anh là kiểu người nghiêm túc dù nhiều khi có vẻ hơi cứng nhắc /:). Một lần học nọ, chắc năm đó ông học lớp 11, thầy hỏi cả lớp là nếu bây giờ có thể làm bất cứ điều gì thì mày sẽ làm gì, ông có nói với mọi người là muốn trở lại mấy chục năm trước và gặp Hồ Chí Minh. Lúc vừa nói xong ông để ý anh hơi nhíu mày và có vẻ muốn nói gì đấy nhưng lại thôi. Ngay sau đó thầy giáo hỏi "why?" thì ông bảo là vì "I wanna ask him a few questions." Chuyện cũng chỉ đến thế thôi, nhưng tự nhiên lúc thấy anh nhíu mày thì ngay lập tức ông có cảm giác anh cũng là "một trong số những người đó", lúc đấy nói thật là muốn chạy lại bảo rằng anh ko chỉ có một mình đâu mà còn cả em và rất nhiều người khác nữa! :) Cái này nghe như kiểu 1 hội bí mật và thỉnh thoảng các thành viên sẽ nhận ra nhau nhờ ám hiệu ấy, haha. :D
Ko biết bây giờ anh có làm bác sĩ ko nhưng ông tin nếu có thì anh sẽ là một bác sĩ vì bệnh nhân chứ ko phải mấy tên lang băm. Ko biết nữa, ông tin là rứa. :)

Ngoài ra còn chị Vy hồi đấy hay chơi cùng, sau này chị làm cô giáo dạy AV ở trường cấp 3; rồi một bà chị khác có cái tên độc ko ai bằng, Nguyễn Đạt Lan Bi An, thêm Lộc "ngựa" thành một nhóm "mấy đứa cấp 3" cũng khá vui. :)


Dù bây giờ chẳng gặp ai nữa nhưng cũng cám ơn mọi người vì những ngày tháng vui vẻ và những bài học quý. :D

No comments: