30.12.17

And the wait is finally over...

Chờ đợi mỏi mòn từ cái ngày điên thua anh Bơ ở tứ kết Wimbledon hôm 12/7 cho tới giờ là 5 tháng rưỡi rồi, cuối cùng thì hôm nay cũng đc nhìn thấy em gái mặt dưa bê đê xinh gái của ông trở lại huhu. Ông và anh em nhớ mầy đến phát điên lên đc em ạ. /:'(
Dù chỉ là một giải đấu biểu diễn thôi nhưng cứ nghĩ đến việc sắp đc thấy em nó ra sân đánh tennis là lại muốn té xỉu. Vui quá uhuhuuuu.

Đây, cái lịch đếm ngược trên iPad mà lâu lâu ông mày lại vào ngồi nhìn đếm ngày đây. Bệnh vãi. :))








Phải mần luôn 1 cái countdown đếm ngược ngày anh em đoàn tụ như này. :)) 

Mỗi sáng mở mắt dậy theo thói quen là phải mò lên xem em nó có tin gì mới ko, đã bớt đau tay chưa, quá trình hồi phục tiến triển thế lào, hôm nay tập thể lực những bài gì, v.v
Mỗi lần nghĩ đến em nó là lại muốn khóc ré lên vì thương cái con mặt dưa này quá, mà cũng cười tủm tỉm vì cứ nghĩ tới ngày anh em gặp lại nhau là lại thấy trong lòng nở hoa. Khổ tâm vl muahaha :)))


No comments: