9.11.13

Hồi đó nhớ có lần Yến khùng lên chơi đã rủ thêm cả Cún ngủ lại nhà mình 1 hôm, lúc đó mình học lớp 9 và Cún thì mới vào lớp 6. Tối hôm đấy sau khi cả lũ quậy phá nhát ma hò hét một hồi thì em Cún quay sang hỏi chị Hằng rằng học Hóa có vui ko? Mình bảo chị chả thích Hóa (:D!), nhưng vẫn hỏi thế Cún thích học Hóa lắm hả, đến lớp 8 mới đc học đấy. Thế là em nó cũng tỉ tê là thích học Hóa lắm và mong mau đến lớp 8 để đc học. /:)
Lúc đấy dù cảm thấy vui trong lòng nhưng cũng lại thấy lo sợ, ko phải vì em Cún thích học môn mà mình ko ưa, mà vì ko biết liệu sau này khi đã lên lớp 8 và tiếp xúc thật sự rồi Cún có còn thích nó nữa ko, liệu những ông thầy bà cô dạy Hóa ở trường có thể giữ nguyên niềm vui thích của thằng em mình với môn Hóa ko. Mình sợ Cún sẽ bị choáng, vì trường học Việt Nam đối với đứa trẻ thích mày mò chế cái này cái kia như em nó sẽ chẳng khác nào một cú đấm vào mặt.
Câu chuyện về môn Hóa cuối cùng cũng kết thúc khi 4 đứa lăn quay ra ngủ.

Sau đấy mấy năm khi Cún đã học lớp 8 lớp 9, nhớ lại chuyện ngày xưa mình lại hỏi Cún vẫn thích học Hóa chứ? Cún đã lắc đầu nguầy nguậy, và bảo "không".

Mình có ngạc nhiên ko à? Có gì phải ngạc nhiên khi trước đó lúc Cún học lớp 6 lớp 7 mình đã cảm nhận đc sự chán nản rất rõ rệt mỗi lần qua nhà nó chơi, mỗi lần nghe mự phải doạ nạt bắt Cún đi học bài, hay khi mự than là sao thằng Cún ko chịu học mà cứ toàn thích tha ba cái đồ gì về nhà rồi chế linh tinh... Mình đã cố bảo mự là Cún thích sáng tạo vậy cũng hay chứ, vậy cũng là học chứ, nhưng những điều đó chỉ là vô ích.
Lúc đấy trong đầu đã nghĩ rằng sau này nếu con mình mà cũng thích mày mò như em Cún thì chắc mình sẽ vui sướng đến mức nào.
Ko ngạc nhiên nhưng mình vẫn còn nhớ rõ cảm giác đau đau lúc đó, vì tức giận những người đáng ra phải mang đến niềm vui đến trường cho con trẻ, đặc biệt là 1 đứa trẻ đầy tiềm năng như thế, nhưng hóa ra cuối cùng lại biến nó thành lười biếng, lì lợm và chán nản.
Và rất tiếc là đa số người lớn đều như thế cả, và những đứa trẻ sau này có nguy cơ trở thành một thế hệ cũng y như vậy. Chẳng còn gì đáng sợ hơn.

À, cũng muốn nhắc đến chuyện của mình, ngắn gọn thôi, là dù có là mẫu giáo, tiểu học, cấp 2 hay cấp 3, dù đc cô cưng, bị thầy đì hay có thích bạn nào trong lớp đi chăng nữa thì mình cũng chưa bao giờ thích đi học, chưa bao giờ!
Chắc cái cảm giác lạnh lẽo tay chân mỗi sáng ngồi trên xe con Mi chở đến trường và sợ hãi mỗi khi con Mi quay xe đi mất là những thứ chẳng bao giờ quên đc.

No comments: