14.9.14

Mỗi lẫn thấy cảnh các ông bố bà mẹ đứng chửi sa sả vào mặt con mình, đến giờ ăn cứ cố nhồi mấy thìa đầy thức ăn vào họng con đến mức mắt mũi trợn ngược, xong nếu có lỡ nôn ọe ra thì lại ngay lập tức bị các bà các mẹ nạt nộ, đánh vào đít, vả vào mặt, vân vân và vân vân; mỗi lần nghĩ đến ánh mắt trừng trừng và những lời mắng nhiếc nặng nề của bà mẹ với con mà mình thấy hồi trưa lúc đứng trước của siêu thị là lại thấy sợ.
Họ sinh con ra làm gì? Những người này đúng ra phải nhìn con mình đầy yêu thương chứ? Có thể có việc vừa nhìn ai đó một cách căm ghét mà lại vừa yêu họ ko? Đám con nít bị cha mẹ la mắng nặng nhẹ suốt ngày ấy lớn lên sẽ thấy thế nào?

Những lúc thấy mất niềm tin trầm trọng lại nghĩ đến Nirrimi và Matt vì sau đó sẽ thấy vui hơn rất nhiều (ít ra còn có những ông bố bà mẹ thật sự như thế), mà cũng thấy đau vì ko phải tất cả (hay có khi là rất nhiều) đứa trẻ ko hề đc chính người sinh ra mình yêu thương và trân trọng.


photo from Nirrimi's blog

No comments: